Chuyện nghĩ khác đi
Chúng ta thường nghe những câu "gặp đúng người sai thời điểm" hay "đúng thời điểm nhưng sai người" hoặc na ná như thế.
Như thế nào mới là đúng, như thế nào bị coi là sai? Phải chăng chia tay là sai, kết hôn sẽ được coi là đúng? Nhưng kết hôn rồi ly hôn thì sao? Nghĩ lại quá khứ chăng? liệu ta có bỏ qua một ai đó được coi là đúng người; Và có lẽ, nếu như, giá mà,...chăng?
KHÔNG! Tất cả đều đúng, đúng người cần gặp, vào chính tại thời điểm ấy. Chính lúc đó, cố ấy thật quyến rũ, ấn tượng làm anh ý dừng lại, tiến đến, yêu thương, che chở,... và dường ra họ sinh ra để dành cho nhau. Có thể ở 30 phút trước hoặc sau thì chưa chắc. Nên tình yêu luôn đúng. Sai chỉ là cái cớ để biện minh cho việc ai đó không muốn tiếp tục yêu đương nữa. Vậy nên, thời điểm kết thúc chính là nên kết thúc.
Mọi thứ chính là quan trọng trong thời điểm ấy, nơi ấy với con người ấy. Đi qua rồi nghĩa là thời điểm ấy đã kết thúc. Giống như việc anh nói: " Anh chỉ yêu mình Em thôi"; tôi tin và hạnh phúc bởi lúc đó anh chỉ yêu mình tôi thôi. Còn sau đó, là chuyện của sau đó...
Khi thay đổi là tất yếu, chúng ta có thể không còn nhìn thấy người con gái/chàng trai của năm ấy và bắt đầu phàn nàn, trách móc họ đã thay đổi.
Thay đổi ư? Tại sao không? Khi mà xã hội này, thế giới này đang thay đổi mỗi ngày và trải nghiệm cá nhân đã ngày lên ngôi.
Có thể một ngày bạn xao xuyến bởi một ai đó không phải người yêu, chồng/vợ của mình. Cũng hay đấy, vì bạn lại bắt đầu biết rung động bởi cái đẹp hoặc thứ gì đó đang gợi dạy cảm xúc đặc biệt trong bạn.
Nếu tiếp tục quan tâm, chăm sóc rung động ấy, bạn hẳn đang đi ngược lại với chuẩn mực đạo đức xã hội - Phản bội, ngoại tình. Nhưng nếu nhìn theo cách khác, bạn đang có một trải nghiệm mới mang tính chất cá nhân, làm điều trước đó chưa từng làm, một kiểu vượt qua vùng an toàn của bản thân. (Nói như thế không có nghĩa là cổ xúi cho hành động này nhé).
Nhìn rộng ra tất cả các vấn đề khác, thì đúng sai vốn chỉ là quan điểm cá nhân.Và khi nhiều người đồng quan điểm thì nó được coi là chuẩn mực và ít ai dám phá vỡ.
Vì vậy, đừng để những định kiến xã hội bó hẹp sự trải nghiệm của bạn; và đừng giới hạn cuộc sống của bạn trong chuẩn mực của người khác. Sống và tận hưởng, tự tạo ra chuẩn mực, tạo ra vòng an toàn cho bản thân và vượt qua nó.
Người ta thường nghĩ về cái giá phải trả khi thay đổi nhưng không ai nghĩ về cái giá phải trả khi không thay đổi. Đôi lúc sẽ sợ, nhưng hãy thử, thay đổi thú vị lắm, tuyệt vời lắm.
Nhận xét
Đăng nhận xét